“Cũng đã nói đừng có vội, ngoài miệng không lông, làm việc lông bông.” Ngài hội trưởng bấm tay búng, quan tài bạc trắng nơi xa chịu lực lật nghiêng, Augusto chuẩn bị ở trong quan tài chờ hết tuổi thọ mà chết lăn ra.
Augusto không biết bị bán đứng, vừa lăn ra khỏi quan tài, liền thấy Thánh Kỵ Sĩ ánh vàng rực rỡ, cứng ngắc xoay cổ, nhìn về phía mình.
Nhất thời hắn biến sắc hẳn, không chút suy nghĩ, máu thịt tan rã thành những con dơi, hướng về một đầu khác của kho báu bỏ chạy, trong quan tài để lại một con dơi nhỏ không bắt mắt.